Như đã hẹn, mình vừa sưu tầm được một cuốn chuyện Nhật khá hay.
Vạn vật đều hữu hình và có linh hồn. Bạn mây, bạn mưa, bạn gió cũng vậy.
Mình cùng phiêu với mây để lắng nghe câu chuyện của bạn ấy nhé
モックは、元気な雲の男のこです。
モックが、青い空をふわあん ふわあんと飛び回っている
Moku là một cậu bé mây khỏe mạnh.
Khi Moku bay lượn bồng bềnh bồng bềnh trên bầu trời trong xanh thì bố cậu dang rộng vòng tay ra rồi nói.
「嵐が来そうだから、大急ぎでお母さんと一緒にお父さん
「ええっ、嵐だって!」
” Chuẩn bị có bão tới đấy con, hãy nhanh chóng cùng mẹ trốn vào bên trong bố đi nào con”
” Gì cơ ạ? Bão ấy ạ !”
お母さん雲は半分体を潜らせて、モックに手招きをしまし
「モック、早くしないと、遠くへ飛ばされたり、体がちぎ
「お父さんは平気なの?」
「ああ、どっしり山にしっかりつかまっているからね」
Mẹ cậu đã náu được nửa người vẫy tay gọi Moku.
“Moku ơi, con mà không nhanh là sẽ bị bay đi thật xa, và con sẽ bị tan ra thành nhiều mảnh đấy”
“Thế bố thì không sao ạ ?”
“À, bố sẽ bám chặt vào vách núi con ạ “
モックがお父さん雲に潜り込むと、お母さん雲が言いまし
「お母さんが抱いていてあげるから、絶対外を覗いたりし
「僕、嵐を見てみたいな。」
「モック、言ったでしょ。
嵐は恐ろしいのよ」
Khi Moku trốn vào trong thân bố thì mẹ cậu nói.
”Mẹ sẽ ôm con nên tuyệt đối không được nhìn ra ngoài đâu nhé”
” Nhưng con muốn nhìn bão cơ 1″
” Mẹ đã nói rồi mà Moku. Bão đáng sợ lắm đấy ! ”
お母さんと話しているうちに、ヒュウ、ゴゴゴゴウ。
風邪の音がどんどん強くなってきました。
Khi đang nói chuyện với mẹ thì gió bắt đầu thổi vù vù.
Gió thổi mỗi lúc một mạnh hơn.
お母さんは目をギュッと閉じています。
「外はどんなになっているのかなぁ!」
モックはお母さんにあれほど言われたのに、
からだを伸ばし、お父さん雲から半の少し顔をのぞかせま
Mẹ cậu đang nhắm chặt mắt lại
“Không biết ngoài trời đang như thế nào nhỉ? ”
Mặc dù cậu đã được mẹ dặn dò nhưng vẫn rướn người ra, thò quá nửa mặt ra bên ngoài để ngó.
その途端です。
強い強い風邪がドドドド、ごウッ!
モックの体は、お父さん雲からあっという間に抜けて、嵐
Đúng lúc đó.
Gió giật thật mạnh rào! rào ! rào !
Thoắt một cái người Moku đã nhanh chóng bị tuột ra khỏi người bố và bị thổi bay trong bão.
「わあ、助けてぇ。」
「おうい、モックー!」
「誰か、モックを捕まえてえ!」
“ÔI, cứu con với! ”
“Ối, Moku ơi !”
“Ai đấy hãy giữ Moku lại cho tôi với “
Moku bị thổi bay đi, thổi bay đi, rồi chợt nhận thấy mình đã bị kẹt cả người vào đỉnh của một đỉnh núi mà mình chưa từng nhìn thấy.
嵐はいつの間にか止んでいました。
Bão thì đã tan từ bao giờ
「ここはどこ?
お父さんとお母さんのいるところへ早く帰らなくちゃ。」
Đây là đâu vậy?
Mình phải nhanh chóng trở về chỗ bố và mẹ mình thôi.
モックが体を動かそうとすると、ちくり。
「痛い!」
どうしよう、山の尖ったてっぺんが体に食い込んでいて、
モックは涙をボロリと こぼしました。
Khi Moku đình di chuyển thì mới nhận ra rằng mình đã bị đâm
“Đau quá!”
Làm thế nào bây giờ đây, đỉnh núi đã xuyên qua người của cậu nên cậu không thể di chuyển được vì như bị xé toang ra
Nước mắt của cậu bỗng trào ra.
山の木たちが揃って、葉っぱをサワサワサワとそよがせま
Khi đó, đúng lúc ấy.
Các bạn cây quanh chân núi liền rung cành lá xào xạc.
その風邪のおかげで、モックの体も少しずつ ふわり ふ
Nhờ vào ngọn gió đó mà cơ thể của Moku dần dần từng chút một bồng bềnh bay lên.
「わあ、ありがとう。
体がちぎれずにてっぺんから離れることができたよ!」
Oa! Cảm ơn các bạn.
Mình đã thoát khỏi được khỏi đỉnh núi mà đang bị xuyên rùi này!”
モックは山の木たちに 手を振りながら、ふわあん ふわ
Moku vừa vẫy tay chào các bạn vừa bồng bềnh bồng bềnh bay lên bầu trờ
「モックやあい!」
「モック、どこにいるの!」
「お父さん、お母さん、僕はここだよ!」
Bay được một lúc, cậu nghe thấy tiếng gọi vọng quen thuộc.
“Moku ơi!”
” Moku ơi, con ở đâu vậy?”
“Bố ơi, mẹ ơi. Con ở đây !”
やっと会えたお父さんとお母さんはモックをギュッと抱き
「ごめんなさい、お父さん、お母さん。
僕、もっともっと大きくなって、いつかお父さんたちを嵐
Cuối cùng thì Moku cũng được gặp bố, mẹ và được bố mẹ ôm chặt vào lòng
“Bố ơi, mẹ ơi, con xin lỗi.
Không biết đến khi nào con lớn hơn nữa để có thể bảo vệ được bố mẹ khỏi bão nữa ”
『お終い』
1 thought on “CẬU BÉ MÂY MOKU”